in

Tâm sự chủ quán cafe

Em mở tiệm năm nay là năm thứ 3. Cũng tại dịch nên thất nghiệp, cơ duyên đến với nghề chủ quán, kiêm nhân viên, kiêm tất tần tật.

lúc đầu chưa quen, làm bị chậm, khách dễ tính thì không sao. Khách khó tính là bị ăn la cả ngày….

được cái toàn khách khó nhưng rất trung thành với quán. Cho dù la, mắng con mụ chủ quán nhưng ngày nào cũng đúng giờ và đúng chỗ ngồi và đúng món, riết rồi mình thành quen. Tính được số lượng khách quen của quán, biết được gout của từng khách và giờ nào khách nào, ngồi chỗ nào.

Khách đến là kéo ghế ngồi, không gọi, làm chủ quán mắt phải đảo liên tục, vừa pha chế, nhưng mắt thì phải luôn luôn nhìn ra cửa để trông chừng khách còn biết pha món. chữ quán em kgoonf có chuyên chủ quán đi order món cho khách đâu. hi hữu khách lạ đến thôi.

Tội cho nhân viên viên mới nào mới vào làm, chưa quen khách, mà thấy khách tới, đi hỏi khách uống gì thì sẽ có hai câu trả lời:

1: vào hỏi chủ quán.

2: nhân viên mới à.

Khổ thân con mụ chủ quán và nhân viên. các thượng đế ngồi xoay lưng vào tui, tui biết ai mà làm. Tui đành phải chạy ra giả vở màn chào hỏi nồng nhiệt tiếp đón để xem vị thượng đế đó là ai còn làm món.

Khổ lắm, Có hôm nhân viên nghỉ, còn lại mình chủ quán chạy cho tắt thở, không kịp món cho khách. Khách vẫn ngồi đến khi có món. Khách buông một câu dễ thương: Chửi mãi chán rồi, giờ cho thì uống, không cho thì ngồi chơi.

Khách mình là vậy đó, thương mình lắm. Mình rất, rất biết ơn….năm mới đến , mình cầu chúc các thượng đế của mình luôn được bình an, hạnh phúc.

Bạn thích quán này chứ?

503 Points
Upvote Downvote
Nhận thông báo qua email
Nhận thông báo cho
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Era Coffee

Gác de.art